qī mǐn sì hǎi dōng nán qǔ, zì yǒu tiān dì wéi huáng zhú.
七閩四海東南曲,自有天地惟篁竹。
wú zhū céng yōng hàn rù qín, guī lái yī jiù mán yí sú.
無諸曾擁漢入秦,歸來依舊蠻夷俗。
wèi yāng cháng lè bù shī shū, hé guài tiān yá gòu bǎn wū.
未央長樂不詩書,何怪天涯構板屋。
rén mín xī shǎo qín shòu duō, yún pán wù jié chéng xuǎn yù.
人民稀少禽獸多,雲盤霧結成烜燠。
lóu chuán héng hǎi wèi rù jìng, huái nán zǎo wèi chóu shé fù.
樓船橫海未入境,淮南早為愁蛇蝮。
zì cóng jū gǔ xǐ jiāng huái, niǎo fēi qiān lǐ wéi xī gǔ.
自從居股徙江淮,鳥飛千里惟溪谷。
jīng lì liǎng shì zhì sūn shì, shǐ wén zhǒng xìng zā lú lù.
經歷兩世至孫氏,始聞種杏匝廬麓。
yī rán wèi shí kǒng shèng shū, tú néng shǐ hǔ wèi shōu gǔ.
依然未識孔聖書,徒能使虎為收谷。
yì duān shén guài fēi zhèng xué, dàn kě chū yě jīng mí lù.
異端神怪非正學,但可出野驚麋鹿。
sān fēn nán běi yòu jǐ nián, pǐ shì dān fū wú huò lù.
三分南北又幾年,匹士單夫無或錄。
kāi yuán tiān bǎo táng yù zhōng, lán gān shǐ jiàn pán zhōng xu.
開元天寶唐欲中,闌干始見盤中蓿。
rì nán sháo shí chū míng gōng, xīn luó èr shì fēi lù lù.
日南韶石出名公,新羅二士非碌碌。
qī mǐn zhuǎn hǎi jí zhū sì, jǐn yǒu lìng zī yǔ sī xù.
七閩轉海即洙泗,僅有令孜與思勗。
lìng rén bù rěn dú táng shū, bù shèng lín hè xī shān rǔ.
令人不忍讀唐書,不勝林壑溪山辱。
tiān xīn dì qì xìn yǒu shí, èr sān bǎi nián jiàn kān mù.
天心地氣信有時,二三百年漸堪目。
shù gǔ dà nián chuàng fā jī, yì lǐ wén zhāng xiāng jiē xù.
述古大年創發跡,義理文章相接續。
cài xiāng fēng rèn xiè zhì sī, chén liè qì yā lóng hǔ fú.
蔡襄風任獬廌司,陳烈氣壓龍虎伏。
jiè fū dāng rén yì bù ràng, le wēng shǒu yì qióng mí dǔ.
介夫當仁意不讓,了翁守義窮彌篤。
tiān kāi dào tǒng yóu yáng hú, yī qì běi lái ruò lán fù.
天開道統游楊胡,一氣北來若蘭馥。
le wēng zé shěn xiān shí chéng, zi róng wén fēng yì zhī sù.
了翁責沈先識程,子容聞風亦知肅。
jiàn lóng huà zuò lǐ yán píng, dào lǐ yì míng rén yì shú.
劍龍化作李延平,道理益明仁益熟。
suì shēng kǎo tíng zi zhū zǐ, chēng tà sān cái kāi zuǒ rén yòu shàng wáng xià yī yù.
遂生考亭子朱子,撐拓三才開{左亻右上亡下一}育。
zhí lì gāng cháng áo dài dì, kāi fā mēng mèi lóng xián zhú.
植立綱常鰲戴地,開發蒙昧龍銜燭。
sān hú sān cài yǔ wǔ liú, xīn ān jiàn ān zhī yī zú.
三胡三蔡與五劉,新安建安知一族。
zhí qīng xìng zuò dōng chuáng kè, zhào yào qián kūn liǎng bīng yù.
直卿幸作東床客,照耀乾坤兩冰玉。
sì shū cái lǎo duō yǒu jiàn, chǔ cí quán fǔ yóu néng dú.
四書才老多有見,楚辭全甫尤能讀。
zhèng shū ān qīng qīn wén dào, shāo hòu jǐng yuán yì sī shū.
正叔安卿親聞道,稍後景元亦私淑。
lǐ shū shēn hòu dé zhí qīng, yí jīng wèi liǎo liú yáng fù.
禮書身後得直卿,遺經未了留楊復。
kuí sù fèn yě hū zài zī, shén guāng xiù qì xiāng zhuī suí.
奎宿分野忽在茲,神光秀氣相追隨。
dēng chuāng méi yǔ zhé bù tóng, jīn yù mǎn táng zhū wàn hú.
燈窗眉宇轍不同,金玉滿堂珠萬斛。
suì lìng sì shū mǎn tiān xià, xī bèi dōng jiān chū jiǔ fú.
遂令四書滿天下,西被東漸出九服。
fāng jiàng xiàng yǔ zuò qí lǔ, ěr wēi jué wàng nán shū mù.
方將相與作齊魯,邇微覺忘南梳沐。
xián liáng wén xué ǒu wèi shè, qiáng jiǎo duǎn qíng chōng hé sù.
賢良文學偶未設,牆角短檠充何速。
xiāng kàn yī yī jiē fèng lín, xiāng xūn jiàn jiàn suí jī wù.
相看一一皆鳳麟,相薰漸漸隨雞鶩。
gǔ jīn zuì zhòng shì xí qì, shèng xián wèi cǐ duō pín cù.
古今最重是習氣,聖賢為此多顰蹙。
yī luò qiān zhàng bù kě huí, jiān bīng dōu zài kūn chū liù.
一落千丈不可回,堅冰都在坤初六。
shī shū zì gǔ bù wù rén, míng jīng bù dàn wèi gàn lù.
詩書自古不誤人,明經不但為干祿。
cōng míng cái zhì wàn jǐng chūn, jiā guó zǐ sūn qiān bǎi fú.
聰明才智萬景春,家國子孫千百福。