kuān ēn sì fù xiān cí lù, měi rěn cán yán jiù xiāo fù
寬恩四賦仙祠祿,每忍慚顏救枵腹。
wǔ bǐng chū cí guān sù hóng, yī piáo zì zhuó yán quán lǜ
五秉初辭官粟紅,一瓢自酌岩泉綠。
tiān gōng chéng chú bù fù rǔ, sù jí wēi píng suì zhōng shú
天公乘除不負汝,宿疾微平歲中熟。
míng hū! zì zì xì dú xiāo yáo piān, cǐ qù bā shí yǒu jǐ nián?
鳴呼!字字細讀逍遙篇,此去八十有幾年?。