rén bǐng tiān dì zhōng hé shēng, qì zhī zhèng zhě wèi chéng míng.
人稟天地中和生,氣之正者為誠明。
chéng míng suǒ zhōng jiē xián jié, cóng róng zhōng dào wú yī qīng.
誠明所鍾皆賢傑,從容中道無欹傾。
jiā móu dǎng lùn fàn jīng zhào, jī jiān jiū móu yáng wáng tíng.
嘉謀讜論范京兆,激奸糾繆揚王庭。
jī yǔ shěn zhōu huǐ xiāo gǔ, zhèng rén fū cóng jiān zhě péng.
積羽沈舟毀銷骨,正人夫從奸者朋。
zhǔ zhī jiāo gù wèi xiá qì, liǎng fān wǔ mǎ yóu zhuān chéng.
主知膠固未遐棄,兩轓五馬猶專城。
ōu yáng mì gé guān zhí bēi, yù xuě zhōng liáng wú lù qí.
歐陽祕閣官職卑,欲雪忠良無路岐。
lèi fú zhǎng shū kuài yōu fèn, yī zé sī jiàn xīn wú yí.
累幅長書快幽憤,一責司諫心無疑。
rén wèi gāo jūn rú tà shì, chū jiàn jìn shēn wú miàn pí.
人謂高君如撻市,出見縉紳無麵皮。
gāo jūn xié shū zòu tiān zǐ, yóu yán róng sè réng yí yí.
高君攜書奏天子,游言容色仍怡怡。
fǎn wèi fàn wén móu shū kuò, tóu bǐ nán fāng chéng wèi yí.
反謂範文謀疏闊,投彼南方誠為宜。
yǒng shū wǔ yì cuàn xī shǔ, bù miǎn yī zhōng chán rén jī.
永叔忤意竄西蜀,不免一中讒人機。
jí àn cháng jiū gōng sūn zhà, hóng yú shàng qián duō xiè zhī.
汲黯嘗糾公孫詐,弘於上前多謝之。
shàng dài gōng sūn lǐ yì hòu, dāng shí shǐ guān yóu cì jī.
上待公孫禮益厚,當時史官猶刺譏。
sī jiàn bù néng zì yǐn jiù, fù jiāng yì guò yáng dāng shí.
司諫不能自引咎,復將憶過揚當時。
sì gōng chēng xián ěr bù xiào, chán yán yì rù tiān nán qī.
四公稱賢爾不肖,讒言易入天難欺。
cháo jiā ruò yǒu guān fēng shǐ, cǐ yǔ qǐng yǔ fēng rén shī.
朝家若有觀風使,此語請與風人詩。