lǎo guān bié wǒ shí, xiào wǒ qín kǔ shén
老關別我時,笑我勤苦甚。
yuē wú yǔ zi rán, tóng cǐ yī wèi jìng
曰吾與子然,同此一味靜。
shōu gōng zhōu yú dǐ, bǐ mò yǒu jī píng
收功粥魚底,筆墨有譏評。
wǔ nián niàn cǐ yǔ, dàn jiàn rì yuè jìng
五年念此語,但見日月競。
suī wú é méi fǔ, yì yǒu yàn ān zhèn
雖無蛾眉斧,亦有晏安鴆。
sī rén jīn hé wǎng, xiǎng zuò dà shù yīn
斯人今何往,想作大樹蔭。
wǒ zǒu zú yù jiǎn, shǐ xué liǎng niǎo jìn
我走足欲繭,始學兩鳥噤。
jūn kàn qí shēng ōu, hé yì zhòng kū lín
君看齊聲謳,何異眾哭臨。
fán hóng chéng chūn tiáo, běn zì qí tiān xìng
繁紅成春條,本自其天性。
fēng yǔ sòng xì zhī, bù yǒu shí rì shèng
風雨頌繫之,不有十日盛。
rén shēng yì zuò liáo, gòng wèi miǎn cǐ bìng
人生亦作聊,共未免此病。
nǎi zhī jué tóu tōng, yǐ shèng gǒu jiǎo zhèn
乃知钁頭通,已勝狗腳朕。