lín cǎo yuán tóu shí qī shuāng, wǎn qiū gǎi bo rì chén liáng. kě lián xiān zhěn rú shēng miàn, yí zhù líng jūn bù sǐ xiāng.
燐草原頭十七霜,宛丘改卜日辰良。可憐先軫如生面,疑住靈均不死鄉。
póu tǔ qǐ néng mái sù fèn, yí mín liáo yǔ fā yōu guāng. hù sàng zhū zǐ jiē chēng xiào, wàn shì tā nián zhì mù bàng.
抔土豈能埋宿憤,遺民聊與發幽光。護喪諸子皆稱孝,萬室他年置墓傍。