shòu jǐn yāo wéi bù wéi shī, liáng chén liú luò zì chéng shuāi
瘦盡腰圍不為詩,良辰流落自成衰。
yě zhī kè lǐ piān duō gǎn, shuí liào tiān yá yǒu xǔ bēi
也知客里偏多感,誰料天涯有許悲。
hàn sāi jiǎo cán rén bù mèi, wèi chéng gē bà kè jiāng lí
漢塞角殘人不寐,渭城歌罷客將離。
gù yīng wèi dǐ wén yuán hèn, kuàng shì wū shān miào lǐ shí
故應未抵聞猿恨,況是巫山廟裡時。