yù yù yǎo yǎo chéng běi fāng, qí yuán shén jiè yáo xiāng wàng. chūn huī dàn dàng shī sī zhǎng, chóu sī wǎn chūn bǎi chǐ qiáng.
鬱郁窈窈城北方,祇園神界遙相望。春暉澹蕩詩思長,愁絲挽春百尺強。
xūn rén zhe chù fēng huā xiāng, yì yǒu xiāng cóng tiān shàng láng. sēn rán yù shù lín qīng yáng, jiān jiā wú nǎi yǐ cāng cāng.
薰人著處風花香,亦有相從天上郎。森然玉樹臨青陽,蒹葭無乃倚蒼蒼。
qiě zhì shì shì fū sēng chuáng, jù tán yī zuò gù nán wàng. què lái yǐ zhàng běi tiān wáng, bì jiān shī wēng wǔ zì zhāng.
且置是事敷僧床,劇談一坐故難忘。卻來倚杖北天王,壁間詩翁五字章。
jù fǎ duān zài rén zé wáng, rén shēng yù zhí bù hé cháng. fǎn lù rì rù xià niú yáng, yuàn jūn lián qí wèi qú yāng.
句法端在人則亡,人生遇值不合常。反路日入下牛羊,願君連騎未渠央。