èr nián qiáo cuì xiàng yōng chéng, yòu jiàn jiāo huā shū zì jīng.
二年憔悴向庸城,又見椒花倏自驚。
gū kè shū fāng huái tǔ yì, gù rén jué sāi wèi guī qíng.
孤客殊方懷土意,故人絕塞未歸情。
cǐ shēng jìng bèi rú guān wù, tā rì zhōng tú hòu shì míng.
此生竟被儒冠誤,他日終圖後世名。
píng yě chūn lái kān xì lǚ, hé shí yǔ zi zhàng lí xíng.
平野春來堪細履,何時與子杖藜行。