xī shàng zhī qiū, wú kě yǐ xiū
溪上之丘,吾可以休。
xī zhōng zhī zhōu, wú kě yǐ yóu
溪中之舟,吾可以游。
yī qiú suī bì kě dù fēng xuě nüè, yī dān suī báo wèi yǒu dàn xī yōu
一裘雖弊可度風雪虐,一簞雖薄未有旦夕憂。
kuì yú cǐ xīn dǐng shí qí gǎn bǎo, fù qí suǒ xué chán miǎn zēng wú xiū
媿於此心鼎食其敢飽,負其所學蟬冕增吾羞。
gǔ rén shuí wèi bù kě jiàn, huáng juǎn yóu néng dǔ shēng miàn bǎi gǔ nǐ nǐ zhī jì gōng, jiǔ zhōu máng máng kāi yǔ diān
古人誰謂不可見,黃卷猶能睹生面;百穀薿薿知稷功,九州茫茫開禹甸。
wēi wēi chéng gōng yì hé yǒu, zhì luàn dàn rú fān fù shǒu
巍巍成功亦何有,治亂但如翻覆手。
féng shí jiē kě zhì táng yú, bǐ shēn guǎn yuè níng fēi gǒu
逢時皆可致唐虞,比身管樂寧非苟。
shù sāng niàng jiǔ fān jī tún, shì zhōng duān yǒu wáng yè cún
樹桑釀酒蕃雞豚,是中端有王業存。
yī zhāo yù hé dé shī shè, qiān zǎi shǐ zhī wú dào zūn
一朝遇合得施設,千載始知吾道尊。