yīn yáng guāi cuò luàn wǔ xíng, qióng dōng shān gǔ nuǎn bù bīng
陰陽乖錯亂五行,窮冬山谷暖不冰。
yī yáng qiě chū zài dì shàng, dì xià shuí fā wàn wù méng
一陽且出在地上,地下誰發萬物萌。
tài yīn dāng yòng bù yòng shì, gài yóu jiān jiāng bù zhǎn kuī guó xíng
太陰當用不用事,蓋由奸將不斬虧國刑。
suì lìng xié fēng cì jiàn xì, qián zhōng wēn yì yú pí máng
遂令邪風伺間隙,潛中瘟疫於疲氓。
shén zāi bì xià zhì rén shèng, yōu qín xuán dǎo tōng jīng chéng
神哉陛下至仁聖,憂勤懸禱通精誠。
shèng rén yǔ tiān tóng yī tǐ, yì wèi fā kǒu tiān yǐ tīng
聖人與天同一體,意未發口天已聽。
hū shōu hán wēi hái shuǐ guān, zhèng shí sù wù lǐn yǐ qīng
忽收寒威還水官,正時肅物凜以清。
hán fēng dé shì liè liè zǒu, wǎ gān sǎn jí luò bù tíng
寒風得勢獵獵走,瓦乾霰急落不停。
huǎng rán tiān dì bàn yè bái, qún jī shī xiǎo bù jí míng
恍然天地半夜白,群雞失曉不及鳴。
qīng chén bài biǎo dōng shàng hé, yù yù ruì qì yíng gōng tíng
清晨拜表東上合,鬱郁瑞氣盈宮庭。
tuì cháo qí mǎ xià yín quē, mǎ huá bù guàn xíng yáo qióng
退朝騎馬下銀闕,馬滑不慣行瑤瓊。
wǎn qū bīn guǎn hè tài wèi, zuò jué mǎn lù liú huān shēng
晚趨賓館賀太尉,坐覺滿路流歡聲。
biàn kāi xī yuán sǎo zhēng bù, zhèng jiàn yù shù huā diāo líng
便開西園掃征步,正見玉樹花凋零。
xiǎo xuān què zuò duì shān shí, fú fú jiǔ miàn hóng yān shēng
小軒卻坐對山石,拂拂酒面紅煙生。
zhǔ rén yǔ guó gòng xiū qī, bù wéi xǐ yuè jiāng fēng dēng
主人與國共休戚,不惟喜悅將豐登。
xū lián tiě jiǎ lěng chè gǔ, sì shí yú wàn tún biān bīng
須憐鐵甲冷徹骨,四十餘萬屯邊兵。