rén shēng mò zuò yuǎn xíng kè, yuǎn xíng mò shù huáng shā qì
人生莫作遠行客,遠行莫戍黃沙磧。
huáng shā qì xià bā yuè shí, shuāng fēng liè fū bǎi cǎo shuāi
黃沙磧下八月時,霜風裂膚百草衰。
chén shā qíng tiān mí dào lù, hé shuǐ yōu yōu xiàng dōng qù
塵沙晴天迷道路,河水悠悠向東去。
hú jiā tīng chè shuāng lèi liú, jī hún cǎn cǎn shēng biān chóu
胡笳聽徹雙淚流,羈魂慘慘生邊愁。
yuán tóu liè huǒ yè xiāng xiàng, mǎ tí cù tà céng bīng shàng
原頭獵火夜相向,馬蹄蹴蹋層冰上。
bù shì jīng huá xiá shào nián, qīng gē miào wǔ luò huā qián
不似京華俠少年,清歌妙舞落花前。