liú chūn bù dé bèi chūn qī, chūn ruò wú qíng qiǎn ní shuí
留春不得被春欺,春若無情遣泥誰。
jì mò zì yí shēng lěng bìng, qī liáng hái shì bié qīn zhī
寂寞自疑生冷病,淒涼還似別親知。
suí fēng wèi biàn guī hé chǔ, jiāo jiǔ wéi qiú zhù shǎo shí
隨風未辨歸何處,澆酒唯求住少時。
yī qù jìn dāng sān bǎi rì, cóng cháo zhì yè shì xiāng sī
一去近當三百日,從朝至夜是相思。