yī wò sì shí rì, qǐ lái qiū qì shēn
一臥四十日,起來秋氣深。
yǐ gān cháng shì pò, hái jiàn jiù jiāo xīn
已甘長逝魄,還見舊交心。
chēng zhǔ qióng yóu zhòng, zhī wú lì wèi rèn
撐拄筇猶重,枝梧力未任。
zhōng jiāng cǐ xíng lòu, guī sǐ gù qiū lín
終將此形陋,歸死故丘林。
qiū fēng yǐ shāng gǔ, gèng dài zhú shēng chuī
秋風已傷骨,更帶竹聲吹。
bào jí guān mén jiǔ, fú léi bàng qì shí
抱疾關門久,扶羸傍砌時。
wú shēng jí bù kě, yǒu sǐ bì xiāng suí
無生即不可,有死必相隨。
chú què guī zhēn jué, hé yóu nǐ miǎn zhī
除卻歸真覺,何由擬免之。