shào xiǎo dú rú shū. zūn chóng yě zhòng ní. wú kě wú bù kě, hào wèi shèng zhī shí.
少小讀儒書。尊崇也仲尼。無可無不可,號為聖之時。
sì fù jiàn lǎo zi, guǎng dà shì guò zhī. dà dào bù kě míng, shì shì chà néng zhī.
嗣復見老子,廣大似過之。大道不可名,世事差能知。
piāo fēng yǔ zhòu yǔ, tiān dì nán jiǔ chí. rú jiā guì zhōng yōng, dào lǐ huò zài zī.
飄風與驟雨,天地難久持。儒家貴中庸,道理或在茲。
chǐ wáng shé shàng cún, fù shì yǐn zhě shī. zhuāng shēng shuō mù yàn, fǎn fù chàng chén cí.
齒亡舌尚存,復是隱者師。莊生說木雁,反覆暢陳辭。
dào jiā zhòng yǎng shēng, wèi wǒ gù qí yí. zhòng shēng suī kǔ è, wèi kěn tóu shēn shī.
道家重養生,為我固其宜。眾生雖苦餓,未肯投身施。
cuì yī chū hán guān, shì qù bù fù yí. hòu shì yǒu zhé shì, dú shǐ shí qí wēi.
毳衣出函關,逝去不復疑。後世有哲士,讀史識其微。
zì yí zài shuǐ hǔ, zhāo xī duō jù sī. wéi kǒng shēn zuò pú, tú zuǒ jiǔ yī zhī.
自疑在水滸,朝夕多懼思。唯恐身作脯,徒佐酒一卮。
zì chēng yuē kuáng rén, cuò cí zá fèn bēi. cǐ yì wú rén lǐng, guī wò dōng hǎi méi.
自稱曰狂人,措詞雜憤悲。此意無人領,歸臥東海湄。
shì zhě zhǎng yǐ yǐ, bēi gēng bù kě yí. dàn lián jiān mù bèi, yún yún yì kǔ wèi.
逝者長已矣,杯羹不可遺。但憐堅目輩,芸芸亦苦為。