táng míng shì xián rén shì zhú, shòu jié gū gāo zhào yá gǔ. bǎi nián rén yǔ zhú jù huà, shàng yǒu zhū sūn lái jiè sù.
堂名似賢人似竹,瘦節孤高照崖谷。百年人與竹俱化,尚有諸孫來借宿。
jiā fēng ài zhú yú dǐ shì, zhì jīn shí fàn jiǔ bù ròu. wéi yīng shuō shí kuáng kū cháng, gèng xiě hán shāo mèi yōu dú.
家風愛竹餘底事,至今十飯九不肉。惟應說食誑枯腸,更寫寒梢媚幽獨。
wáng láng sàn dài tán qīng xū, wèi zhú zào mén yán bù niǔ. fāng yīng jiǒng jiǒng mào qú shén, mén yǐ jiāng gān qiān gè lǜ.
王郎散帶談清虛,為竹造門顏不忸。方英炯炯貌臞甚,門倚江干千個綠。
liǎng jiā rén wù zǒng fēng liú, shí bì shān qián yān yǔ qiū. qǐ wéi qiān shǒu qīng wàn hù, xiōng zhōng shì xí xiāo sǎ hóu.
兩家人物總風流,石壁山前煙雨秋。豈惟千首輕萬戶,胸中世襲瀟灑侯。
wǒ nǎi chī jué fēi huà jué, lián cǐ shuāng gēn guàn jīn tiě. duǎn xiāo dàn mò chí shì gōng, gèng tīng ó shī shēng jī liè.
我乃痴絕非畫絕,憐此霜根貫金鐵。短綃淡墨持似公,更聽哦詩聲激烈。