jiā rén yù lì shēng cǐ fāng, jiā zhù hán dān bú shì chàng
佳人玉立生此方,家住邯鄲不是倡。
tóu jì pE tuǒ shǒu zhǎo zhǎng, shàn fǔ qín sè yǒu wén zhāng
頭髻pE鬌手爪長,善撫琴瑟有文章。
xīn yán lóng qún yún mǔ guāng, zhū xián lǜ shuǐ xuān dòng fáng
新妍籠裙雲母光,朱弦綠水喧洞房。
hū wén dǒu jiǔ chū jué jué, rì mù fú yún gǔ lí bié
忽聞斗酒初決絕,日暮浮雲古離別。
bā yuán jiū jiū xiá quán yàn, lèi luò luó yī yán sè yē
巴猿啾啾峽泉咽,淚落羅衣顏色暍。
bù zhī shuí jiā gēng zhāng shè, sī lǚ qiáng piān chāi gǔ zhé
不知誰家更張設,絲履牆偏釵股折。
nán shān lán gān qiān zhàng xuě, qī shí fēi rén bù nuǎn rè
南山闌干千丈雪,七十非人不暖熱。
rén qíng yàn bó gǔ gòng rán, xiàng gōng xīn zài chí shì jiān
人情厭薄古共然,相公心在持事堅。
shàng shàn ruò shuǐ rèn fāng yuán, yì zuó hǎo zhī jīn qì juān
上善若水任方圓,憶昨好之今棄捐。
fú yào bù rú dú zì mián, cóng tā gèng jià yī shào nián
服藥不如獨自眠,從他更嫁一少年。