cháng ān miǎo qiān lǐ, rì xī huái shuāng quē
長安邈千里,日夕懷雙闕。
yǐ shì dòng tíng rén, yóu kàn bà líng yuè
已是洞庭人,猶看灞陵月。
shuí kān qù xiāng yì, qīn qī xiǎng tiān mò
誰堪去鄉意,親戚想天末。
zuó yè mèng zhōng guī, yān bō jué lái kuò
昨夜夢中歸,煙波覺來闊。
jiāng gāo jiàn fāng cǎo, gū kè xīn yù jué
江皋見芳草,孤客心欲絕。
qǐ yà qīng chūn lái, dàn shāng jīng shí bié
豈訝青春來,但傷經時別。
cháng tiān bù kě wàng, niǎo yǔ fú yún méi
長天不可望,鳥與浮雲沒。