fù xīn lǎo wēng wǎng běi zhōu, běi wàng xiāng guān shēng kè chóu
負薪老翁往北州,北望鄉關生客愁。
zì yán lǎo wēng yǒu sān zi, liǎng rén yǐ xiàng huáng shā sǐ
自言老翁有三子,兩人已向黃沙死。
rú jīn xiǎo ér xīn cháng chéng, míng nián wén dào yòu zhēng bīng
如今小兒新長成,明年聞道又徵兵。
dìng zhī cǐ bié bì líng luò, bù jí xiāng suí tóng sǐ shēng
定知此別必零落,不及相隨同死生。
jǐn jiāng tián zhái jiè lín wǔ, qiě fù líng pīng qù xiāng tǔ
盡將田宅借鄰伍,且復伶俜去鄉土。
zài shēng běn qiú duō zǐ sūn, jí yǒu shéi zhī gèng xīn kǔ
在生本求多子孫,及有誰知更辛苦。
jìn chuán tiān zǐ zūn wǔ chén, qiáng bīng zhí yù jìng hú chén
近傳天子尊武臣,強兵直欲靜胡塵。
ān biān zì hé yǒu cháng cè, hé bì liú lí zhōng guó rén
安邊自合有長策,何必流離中國人。