láng zuò dōng tái yù shǐ shí, qiè zhǎng xī wàng liǎn shuāng méi
郎作東台御史時,妾長西望斂雙眉。
yī cóng zhào xià rén jiē xiàn, qǐ liào ēn shuāi bù zì zhī
一從詔下人皆羨,豈料恩衰不自知。
gāo quē rú tiān yíng xiǎo mèng, huá yán shì shuǐ gé qiū qī
高闕如天縈曉夢,華筵似水隔秋期。
zuò lái qíng tài yóu wú xiàn, gèng xiàng lóu qián wǔ zhè zhī
坐來情態猶無限,更向樓前舞柘枝。