chén běn shān dōng nóng, chén chéng tián shè wēng.
臣本山東農,臣誠田舍翁。
chén yǐ suí mò luàn, chū shì pú shān gōng.
臣以隋末亂,出仕蒲山公。
pú shān bì jiàn zì yòng, gù chén yán bù yòng, chén jì bù cóng.
蒲山愎諫自用,故臣言不用,臣計不從。
bǎi wàn liáng, yī rì jǐn, bǎi wàn zhòng, yī xī kōng, lì qū shì qù guī shān dōng.
百萬糧,一日盡,百萬眾,一夕空,力屈事去歸山東。
chén yì bù rěn qì gù tǔ, shì chóu chōng, xiāng suí xī lái zhāo zhēn lóng.
臣義不忍棄故土,事仇充,相隨西來朝真龍。
xiān dì bù chén shí, dà chén bù chén tōng.
先帝不臣識,大臣不臣通。
gù chén shàng shū zì qǐng ān shān dōng.
故臣上書自請安山東。
shān dōng guī huáng tú, shòu chén xiǎn mǎ zhī zhí zài dōng gōng.
山東歸皇圖,授臣洗馬之職在東宮。
dōng gōng duō bù dé, xiōng dì bù xiāng róng. chén jiào tài zǐ jiǎn hēi tà, qīn yuán róng.
東宮多不德,兄弟不相容。臣教太子剪黑闥,親元戎。
yòu jiào tài zǐ chú bì xià, tài zǐ bù chén yōng.
又教太子除陛下,太子不臣庸。
tài zǐ jì sǐ, xiān dì mìng chén tīng bì xià chǔ fēn, chén ān gǎn xiào pǐ fū xiǎo liàng zì yǔ nì dǎng tóng.
太子既死,先帝命臣聽陛下處分,臣安敢效匹夫小諒自與逆黨同。
bì xià yǐ chén jìn xīn suǒ shì, shè chén sǐ zuì, chú chén mì shū, dēng chén zhèng fǔ jué wèi chóng.
陛下以臣盡心所事,赦臣死罪,除臣秘書,登臣政府爵位崇。
chén yú shì gǎn jī, shí shí jìn jiàn kāi huáng zhōng.
臣於是感激,時時進諫開皇衷。
bì xià xìng ér shí tīng chén yán, yǐ zhì sì hǎi tài píng nián gǔ fēng.
陛下幸而時聽臣言,以致四海太平年穀豐。
shǐ bì xià gōng dé jí yáo shùn zé chén xīn xǐ, xiǎo yǒu guò shī zé chén xīn chōng.
使陛下功德及堯舜則臣心喜,小有過失則臣心忡。
shì yǐ bù sì nián zhōng ér yǒu sān dài fēng.
是以不四年中而有三代風。
bì xià chū nián chéng xīn tīng jiàn, gù tiān ěr cōng.
陛下初年誠心聽諫,故天耳聰。
jīn tīng jiàn bù dǎi xī, gù tiān ěr lóng.
今聽諫不逮昔,故天耳聾。
wǎng yǐ wèi zhì wèi yōu, gù rén xīn yuè.
往以未治為憂,故人心悅。
jīn yǐ jì zhì wèi ān, gù wēi dé lóng.
今以既治為安,故威德隆。
wǎng rì yòng chén yán, cì chén yǐ huáng jīn wèng.
往日用臣言,賜臣以黃金瓮。
tiān jiù cōng, chuò diàn cái gòu chén wū yǔ yōng.
天廄驄,輟殿材構臣屋與墉。
jīn rì yǐ rén yán pū chén mù bēi, tíng chén zǐ hūn, wèi huì hú bù zhōng.
今日以人言仆臣墓碑,停臣子婚,為惠胡不終。
xǐ chén zé wèi chén wǔ mèi, è chén zé lì chén tián shè wēng.
喜臣則謂臣嫵媚,惡臣則詈臣田舍翁。
bì xià bù yí yǐ xǐ nù huǐ yù sǔn jué gōng.
陛下不宜以喜怒毀譽損厥躬。
chén jiàn hóu yǔ dù, wèi qí cái lüè xióng, chén qǐ ā dǎng yù zhī qí zhōng xiōng.
臣薦侯與杜,謂其才略雄,臣豈阿黨預知其終凶。
chén lù jiàn shū cǎo, qián hòu sān bǎi fēng. yù shǐ hòu shì zhī bì xià, néng tīng jiàn, zhì shí yōng.
臣錄諫疏草,前後三百封。欲使後世知陛下,能聽諫,致時雍。
qǐ yù mài zhí guī guò wèi jǐ gōng, bì xián fén cǎo tú zú gōng.
豈欲賣直歸過為己功,避嫌焚草徒足恭。
chén xìng ér shēn xiān zhāo lù, shǐ chén bù xìng, kǒng bù miǎn suí bǐ gàn, lǚ lóng féng.
臣幸而身先朝露,使臣不幸,恐不免隨比干,侶龍逢。
dú bù jì chén yán liáng yǔ zhōng, hú wéi hū huì xū shā cǐ tián shè wēng.
獨不記臣言良與忠,胡為乎會須殺此田舍翁。
tián shè wēng, qǐ wèi sǐ, dàn xī bì xià jì shā zhāng liàng, yòu zhū liú jì, jiǎn yì dà chén rú yì péng.
田舍翁,豈畏死,但惜陛下既殺張亮,又誅劉洎,剪刈大臣如刈蓬。
chén bù yuàn bì xià cí shǎo láo, lì pū shí, dàn yuàn bì xià yǎng qì zhì, chú nèi hòng, wú yǐ xǐ nù cún zhū xiōng.
臣不願陛下祠少牢,立仆石,但願陛下養氣質,除內訌,毋以喜怒存諸胸。
dà chén wú zāi dì dé qióng, shè jì wú yú wáng yè hóng.
大臣無災帝德穹,社稷無虞王業鴻。
qiān qiū wàn suì wèi táng zōng, lǎo chén bù huì tián shè wēng.
千秋萬歲為唐宗,老臣不諱田舍翁。
yú hū, lǎo chén bù huì tián shè wēng.
於乎,老臣不諱田舍翁。