chéng shàng hán lái sī mò qióng, tǔ náng píng mò liǎng nán tóng
城上寒來思莫窮,土囊萍末兩難同。
piāo chéng yuǎn làng jiāng hú jì, chuī qǐ mù chén jīng luò zhōng
飄成遠浪江湖際,吹起暮塵京洛中。
fēi xuě xiāo tiáo cán là jié, luò huā láng jí gǔ xíng gōng
飛雪蕭條殘臘節,落花狼藉古行宮。
chūn néng hé xù qiū yáo luò, shēng shā hái tóng zào huà gōng
春能和煦秋搖落,生殺還同造化功。