gū gēn shēng yuǎn yuè, yí zhí cuì zhī tiān
孤根生遠岳,移植翠枝添。
zì bǐng xuě shuāng cāo, rèn tā fēng dié xián
自秉雪霜操,任他蜂蝶嫌。
wēi yīn lián jiǒng zhú, qīng yùn rù shū lián
微陰連迥竹,清韻入疏簾。
sǒng shì jí kōng bì, shí rén kàn mò yàn
聳勢即空碧,時人看莫厭。
de dì yǐ jīng suì, qīng yīn zhòu yè wén
得地已經歲,清音晝夜聞。
gēn hán jiù shān tǔ, yè jiān jìn xī yún
根涵舊山土,葉間近溪雲。
yě hè wàng cháng yuǎn, tíng huā xiào bù qún
野鶴望長遠,庭花笑不群。
xū zhī yáo luò hòu, zhòng mù shǐ néng fēn
須知搖落後,眾木始能分。