yán xiàng xiāo tiáo zhī mìng hòu, yīng mén gǎn jī shòu ēn chū
顏巷蕭條知命後,膺門感激受恩初。
què róng hè fà hái wō shě, yóu mèng yú gān cóng sǔn yú
卻容鶴髮還蝸舍,猶夢漁竿從隼旟。
xīn dìng mù yún tūn gù guó, kuài jī chūn cǎo rù pín jū
新定暮雲吞故國,會稽春草入貧居。
xiāng zhōng zì gǔ wèi rú zhě, shuí dé gōng hóu jiàng chǐ shū
鄉中自古為儒者,誰得公侯降尺書。