zì dào fēng liú bù kě pān, què kān cù é gèng tuí yán. yǎn jīng shēn què xiāng jiāng shuǐ,
自道風流不可攀,卻堪蹙額更頹顏。眼睛深卻湘江水,
bí kǒng gāo yú huá yuè shān. wǔ tài gù nán jū zhǎng shàng, gē shēng yīng bù rǎo liáng jiān.
鼻孔高於華岳山。舞態固難居掌上,歌聲應不繞樑間。
mèng yáng sǐ hòu yù qiān zǎi, yóu zài jiā rén mì wǎng huán.
孟陽死後欲千載,猶在佳人覓往還。