gāo sēng huì wǒ qī yán shī, dùn huō chén xīn zhǎn bái méi
高僧惠我七言詩,頓豁塵心展白眉。
xiù shì gǔ zhōng huā mèi rì, qīng rú tán dǐ yuè yuán shí
秀似谷中花媚日,清如潭底月圓時。
yīng guān fǎ jiè lián qiān yè, kěn zhé rén jiān guì yī zhī
應觀法界蓮千葉,肯折人間桂一支。
piāo dàng qín wú shí yú zài, yīn xún yóu hèn shí shī chí
漂蕩秦吳十餘載,因循猶恨識師遲。