pèi jí huī guāng yuǎn, chéng tiān gù tuō lóng
配極輝光遠,承天顧托隆。
fù tú jì duō nàn, tuō lǚ guī chéng gōng
負圖濟多難,脫履歸成功。
shèng dào zhāo yǒng xī, yōng yán ràng zài gōng
聖道昭永錫,邕言讓在躬。
hái tuī wàn fāng zhòng, xián yǎng sì mén cōng
還推萬方重,咸仰四門聰。
gōng yǐ wàng zì yì, yīn rén tǐ zhì gōng
恭已忘自逸,因人體至公。
chuí liú cāng hǎi yàn, jiě wǎng fǎ xīng kōng
垂旒滄海晏,解網法星空。
yún sàn tiān wǔ sè, chūn hái rì zài zhōng
雲散天五色,春還日再中。
chēng shāng hé yīng biàn, lǜ wǔ yīng sī tóng
稱觴合纓弁,率舞應絲桐。
kǎi lè shēn jū gǎo, chuán gē shèng yǐn fēng
凱樂深居鎬,傳歌盛飲豐。
xiǎo chén làn zān bǐ, wú yǐ sòng táng fēng
小臣濫簪筆,無以頌唐風。