yě rén guàn qù shān zhōng zhù, zì dào chéng lái mèn bù shèng
野人慣去山中住,自到城來悶不勝。
gōng shù chán shēng duō què lè, hóu mén yuè sè shǎo yú dēng
宮樹蟬聲多卻樂,侯門月色少於燈。
jī lái wéi nǐ zhòng cān yào, guī qù hái yīng zhǐ bié sēng
飢來唯擬重餐藥,歸去還應只別僧。
wén dào jiù xī máo wū pàn, chūn fēng xīn shàng shù zhī téng
聞道舊溪茆屋畔,春風新上數枝藤。