jiāng xīn dàn dàn fú róng huā, jiāng kǒu é méi dú huàn shā
江心澹澹芙蓉花,江口蛾眉獨浣紗。
kě lián yìng shì yáng tái nǚ, duì zuò lù sī jiāo bù yǔ
可憐應是陽台女,對坐鷺鷥嬌不語。
yǎn miàn xiū kàn běi dì rén, huí shēn hū zuò kōng shān yǔ
掩面羞看北地人,回身忽作空山語。
cāng wú qiū sè bù kān lùn, qiān zǎi yī yī dì zi hún
蒼梧秋色不堪論,千載依依帝子魂。
jūn kàn fēng shàng bān bān zhú, jìn shì xiāng fēi qì lèi hén
君看峰上斑斑竹,儘是湘妃泣淚痕。