shuí qiǎn xī lái fù yuè yún, zì yóu guī qù jìng hé yīn
誰遣西來負岳雲,自由歸去竟何因。
shān kān bì lì yīng cán xuě, jiāng sì méi guī yòu dù chūn
山龕薜荔應殘雪,江寺玫瑰又度春。
zǎo suì biàn shī wú xué shì, lín nián què zuò yǒu wéi rén
早歲便師無學士,臨年卻作有為人。
hé fáng yè jiào shí xiāng yì, bàn zuì yáng kuáng xiào lǎo shēn
何妨夜醮時相憶,伴醉佯狂笑老身。
shè lián cán yǔ mù lián tóng, yuè sì xiāo tiáo jiǎn fǔ xióng
社蓮慚與幕蓮同,岳寺蕭條儉府雄。
lěng dàn dú kāi xiāng huǒ lǐ, yīn yán háng liè qǐ luó zhōng
冷淡獨開香火里,殷妍行列綺羅中。
qiū jiā yù lù hé shāng bái, yè zuì jīn gāng bù nà hóng
秋加玉露何傷白,夜醉金缸不那紅。
xián yì yí mín cǐ xīn dì, yì bān wú rǎn yù zhēn kōng
閒憶遺民此心地,一般無染喻真空。