róng kū dé shī lǐ zhāo rán, shuí xiào lí sāo gèng wèn tiān
榮枯得失理昭然,誰斅離騷更問天。
shēng xià biàn zhī zhēn mèng huàn, lǎo lái hé bì tàn liú nián
生下便知真夢幻,老來何必嘆流年。
qīng fēng bù biàn shī yīng zài, míng yuè wú zōng dào kě chuán
清風不變詩應在,明月無蹤道可傳。
zhēn zhòng kuāng lú wò zhōu zhǔ, fú yī pāo què hǎo lín quán
珍重匡廬沃洲主,拂衣拋卻好林泉。