zhú rú fěi cuì qīn lián yǐng, tái xué liú lí bù dì wén
竹如翡翠侵簾影,苔學琉璃布地紋。
gāo wò gèng wú rú cǐ lè, yuǎn yóu hé bì ài tā yún
高臥更無如此樂,遠遊何必愛他雲。
xián tīng xiè tiǎo yín wéi zhèng, jìng kàn xiāo hé zuò zhì jūn
閒聽謝脁吟為政,靜看蕭何坐致君。
zhǐ kǒng lǎo shēn shuāi xiǔ sù, tā nián bù dé sòng hóng xūn
只恐老身衰朽速,他年不得頌鴻勛。
jǐng wú huáng luò mù chán qīng, jiǔ zhù jīn tái dàn àn jīng
井梧黃落暮蟬清,久駐金台但暗驚。
shì fú wèi lián zhū dì zǐ, tán kōng zhēng dòng shàng gōng qīng
事佛未憐諸弟子,談空爭動上公卿。
hé guī niǎo wài cáng yōu jī, gǎn xiàng rén qián rèn hǎo míng
合歸鳥外藏幽跡,敢向人前認好名。
mǎn yìn bái tán dēng yī zhǎn, kě néng chóu xiè dé cōng míng
滿印白檀燈一盞,可能酬謝得聰明。
jīn tāng lǐ miàn jìng hé qiú, bǎo diàn dōng biān yuàn zuì yōu
金湯裡面境何求,寶殿東邊院最幽。
zāi zhòng yǐ tiān xīn zhú yǐng, huà tú jiān liè yuǎn shān qiū
栽種已添新竹影,畫圖兼列遠山秋。
xíng róng qǐ hé qīn gōng zǐ, zhāng jù zhēng kān xiá shì liú
形容豈合親公子,章句爭堪狎士流。
xū fù mín é lǎo sēng yuē, nián nián xuě shuǐ xià tīng zhōu
虛負岷峨老僧約,年年雪水下汀洲。
hàn jiāng xī àn shǔ jiāng dōng, liù rěn ān chán jiào huà zhōng
漢江西岸蜀江東,六稔安禪教化中。
tuō jī xìng jiāng wáng càn bié, guī xīn níng yǔ zi shān tóng
托跡幸將王粲別,歸心寧與子山同。
zūn léi qǐ shí cáo cān jiǔ, bīn kè hái qīn sòng yù fēng
尊罍豈識曹參酒,賓客還親宋玉風。
yòu jiàn qù nián sān wǔ xī, yī lún hán pò pò yān kōng
又見去年三五夕,一輪寒魄破煙空。
shí kān xián suǒ jiù jū fēng, hé shì yīng mén suì yuè zhòng
石龕閒鎖舊居峰,何事膺門歲月重。
wǔ qī shī zhōng dāo jiàn yù, sān qiān kè wài xǔ shū yōng
五七詩中叨見遇,三千客外許疏慵。
yíng liáng xī shuài xuān xián sī, jī yǔ méi tái méi jī zōng
迎涼蟋蟀喧閒思,積雨莓苔沒屐蹤。
huì dài yīng xióng qǐ jīn kǒu, què jiào dān xī rù yún sōng
會待英雄啟金口,卻教擔錫入雲松。