táo lìng cí guān dì. xiǎng dāng nián fēng chén hùn jī, běn fēi chū jì. qiān sì wàn zhōng dōu fú xiè, hé kuàng qū qū dòu mǐ.
陶令辭官地。想當年、風塵溷跡,本非初計。千駟萬鍾都弗屑,何況區區斗米。
biàn cóng cǐ xiān shēng guī yǐ. rén shì xī huáng shí wèi jìn, chú huáng huā yǐ wài wú zhī jǐ.
便從此、先生歸矣。人是羲皇時魏晉,除黃花、以外無知己。
qiān zǎi xià, nuò fū qǐ.
千載下,懦夫起。
zhé yāo wǒ yě zhī wú wèi. tàn nián lái yè jū bēn zǒu, sú chén nán xǐ. huàn hǎi fú chén yuán yǒu àn, qù dé xū míng chǎng xǐ.
折腰我也知無謂。嘆年來、曳裾奔走,俗塵難洗。宦海浮沉原有岸,覷得虛名敞屣。
mǎi yī yè piān zhōu lái cǐ. zhǐ chǐ chái sāng xián diào gǔ, chàng máng máng yī piàn lí hú shuǐ.
買一葉、扁舟來此。咫尺柴桑閒弔古,悵茫茫、一片蠡湖水。
tíng zhēng zhào, jiàn fāng zhǐ.
停徵棹,薦芳芷。