xuán tiān hé yǐ yán, ruì lù qīng sōng fán
玄天何以言,瑞露青松繁。
hū jiàn chuí shū jī, hái jīng yǒng lǐ yuán
忽见垂书迹,还惊涌澧源。
chūn zhī chén niǎo niǎo, xiāng wèi xiǎo fān fān
春枝晨袅袅,香味晓翻翻。
zi lǐ hū lái xiàn, chén xīn gù yì dūn
子礼忽来献,臣心固易敦。
qīng fēng xī bù dòng, bó wù kěn méng hūn
清风惜不动,薄雾肯蒙昏。
jiā zhòu sè gèng jīng, rén cí jiǔ nǎi cún
嘉昼色更晶,仁慈久乃存。
yī fāng nán dú zhàn, tiān xià kǒng zhēng lùn
一方难独占,天下恐争论。
cè tīng fēi zhōng shǐ, zhòng róng huá dé mén
侧听飞中使,重荣华德门。
cóng gōng lè wàn shòu, yú qìng jí ér sūn
从公乐万寿,馀庆及儿孙。