qí fēng yī jiàn jīng hún pò, yì xiǎng hóng lú shǐ kāi pì
奇峰一見驚魂魄,意想洪爐始開闢。
yí shì jiǔ lóng yāo jiǎo yù pān tiān, hū féng pī lì yī shēng huà wéi shí, bù rán hé zhì jīn, yōu yōu yì wàn nián, qì shì bù sǐ rú téng xiān
疑是九龍夭矯欲攀天,忽逢霹靂一聲化為石,不然何至今,悠悠億萬年,氣勢不死如騰屳。
yún hán yōu xī yuè tiān lěng, yuè níng huī xī jiāng yàng yǐng
雲含幽兮月添冷,月凝暉兮江漾影。
jié gēn bù de yào lù jīn, jiǒng xiù zhǎng zài wú rén jìng
結根不得要路津,迥秀長在無人境。
xuān huáng fēng shàn dēng yún tíng, dà yǔ kuài jì lín dōng míng
軒皇封禪登雲亭,大禹會計臨東溟。
chéng lěi bù lái guǎng yuè jué, dú yǔ yuán niǎo chóu qīng yíng
乘樏不來廣樂絕,獨與猿鳥愁青熒。
jūn bú jiàn jìng tíng zhī shān huáng suǒ mò, wù rú duàn àn wú léng jiǎo
君不見敬亭之山黃索漠,兀如斷岸無稜角。
xuān chéng xiè shǒu yī shǒu shī, suì shǐ shēng míng qí wǔ yuè
宣城謝守一首詩,遂使聲名齊五嶽。
jiǔ huà shān, jiǔ huà shān, zì shì zào huà yī yóu wù, yān néng jí shén hū rén jiān
九華山,九華山,自是造化一尤物,焉能籍甚乎人間。