wén zhāng míng shì zì yǒu shén, shī jiā zhī xiù jīn hé rén. yù zhāng tè dá mài xiān bèi, yī chū yǐ jué jiāng xī chén.
文章名世自有神,詩家之秀今何人。豫章特達邁先輩,一出已絕江西塵。
qián kūn yōu yōu rù qīng kuàng, tàn xī sī rén yù shuí xiàng. qīng qiū yīng sǔn pò dǒu jué, bái rì huá liú dòng bēi zhuàng.
乾坤悠悠入清曠,嘆息斯人慾誰向。清秋鷹隼破陡絕,白日驊騮動悲壯。
shí xié bǎo jué qīng shān hú, kàn huā tiáo xiào dāng lú shū. jié jiāo lǎo cāng wǔ liù bèi, yì lùn yǐ bī dōng xī dōu.
時攜寶玦青珊瑚,看花調笑當壚姝。結交老蒼五六輩,議論已逼東西都。
gōng míng bù lái xīn dú kǔ, què wàng měi rén sī yáo pǔ. yuè zhōng chuī dí shàng dān qiū, yān jì fēi fān fú tiān mǔ.
功名不來心獨苦,卻望美人思遙浦。月中吹笛上丹丘,煙際飛帆拂天姥。
hào rán diào gǔ dēng gāo tái, shuí néng zhuó zi huáng jīn léi. shí qiáo tīng yǔ qīng fēng hé, hǎi mén wàng rì dān xiá kāi.
浩然弔古登高台,誰能酌子黃金罍。石橋聽雨青楓合,海門望日丹霞開。
xiàn zhōng xǔ lìng gāo xián zhě, wén zi bēi gē zài lín yě. zì niè shuāng lǚ xíng xiāng yíng, shǒu pān bì luó xì ān mǎ.
縣中許令高閒者,聞子悲歌在林野。自躡雙履行相迎,手攀碧蘿郤鞍馬。
qiū fēng jiǔ yuè chuī wú guān, fù hū gǔ zhào cóng dōng hái. kuāng lú yún jǐn jiǔ qiān rèn, piàn piàn fēi luò xīn shī jiān.
秋風九月吹吳關,復忽鼓棹從東還。匡廬雲錦九千仞,片片飛落新詩間。
dú xié zhì zǐ lián yuǎn bié, cǎo táng lín liú gù yōu jué. shào nián tǔ qì chéng zǐ ní, lǎn fā hé kān bàn rú xuě.
獨攜稚子憐遠別,草堂臨流故幽絕。少年吐氣成紫霓,攬發何堪半如雪。
què cóng shuài mù zuò tán bīng, zhí yǐ jīng cǎi kōng ní jīng. lóu chuán dōng xià hǎi bō jìng, jiàn guāng yè chū qīng jiāng chéng.
卻從帥幕坐談兵,直以精采空鯢鯨。樓船東下海波淨,劍光夜出清江城。
yóu lái zhuàng zhì zài shù hè, kōng gǔ tíng tíng lǎo nán guā. yì zhī yáng zi nài zhǎng pín, qǐ shí xiàng rú gù duō dá.
由來壯志在裋褐,空谷亭亭老楠栝。亦知揚子奈長貧,豈識相如故多達。
cháng ān guān gài rì fēn fēn, yǒu zhào zhēng xián ān dé wén. bái shā cuì zhú zì jiāng dǎo, gé shuǐ wò kàn xī shān yún.
長安冠蓋日紛紛,有詔徵賢安得聞。白沙翠竹自江島,隔水臥看西山雲。
wǒ zì lái xī shān, chéng zhōng jī rú sǎo. shuí jiā yáng liǔ míng huáng lí, hū jiàn qiū shuāng luò yuán zǎo.
我自來西山,城中跡如掃。誰家楊柳鳴黃鸝,忽見秋霜落園棗。
shuāng xī zhī shuǐ dōng běi liú, shàng yǒu xiù gǔ qīng chóu móu. cháng sōng yáo guà hǎi dǐ yuè, yǎn míng zhào jiàn zūn zhōng chóu.
雙溪之水東北流,上有繡谷青綢繆。長松遙掛海底月,眼明照見樽中愁。
chóu xīn fù jǐ hé, shū juàn fēng zhōng wù. luò rì duàn yún fēi, lìng rén sī xuán dù.
愁心復幾何,舒捲風中霧。落日斷雲飛,令人思玄度。
rén shēng fù guì xū hé shí, mò mán qióng chóu shāng mì zhī. jūn xíng kě zhú bái ōu lǚ, yī zhào jiǔ chuán yóu kuài jī.
人生富貴須何時,莫謾窮愁傷汨之。君行可逐白鷗侶,一棹酒船游會稽。