zhū lóng hán fěn yè
珠栊寒粉靥。
wēi bà yín gōu hóng shòu rè
偎罢银篝红兽热。
qià zhí qīng shuāng sāo xiè
恰值青霜骚屑。
yǒu yī zhǒng yáo fāng, bái huā cuì yè
有一种瑶芳,白花翠叶。
hǎi tiān hào yuè
海天皓月。
xiàn yù é shēng zhǎng xiāo quē
羡玉娥、生长绡阙。
xié chūn zhǔ jìng chuān hán lǜ, yī xiào yān rán jué
斜春渚、竟川含绿,一笑嫣然绝。
miào jué
妙绝。
dùn chéng lí bié
顿成离别。
zhǎng zé bàn ér jiā zhuāng qiè
长则伴、儿家妆箧。
yǒu shí zhuì luò lián fú
有时坠落帘茀。
kàn jìn rén jiān, duō shǎo fēng dié
看尽人间,多少蜂蝶。
wǔ zhū hán dào gǔ
五铢寒到骨。
chàng qiān lǐ dòng tíng fēi xuě
怅千里、洞庭飞雪。
shāng qíng yě jiù jiā hé chǔ, qiāo duì sù méi shuō
伤情也、旧家何处,悄对素梅说。