sī liang qián shì bù kān xún, láo luò yú qíng mǎn sù qín
思量前事不堪尋,牢落餘情滿素琴。
sì hǎi qǐ wú téng yuè lù, yī jiā zhǎng yǒu bié lí xīn
四海豈無騰躍路,一家長有別離心。
dào cóng gǔ mò gān cí fú, jī kǒng yīn xún gèng lù shěn
道從汩沒甘雌伏,跡恐因循更陸沈。
jì mò shuí yīng diào kōng guǎn, yì xiāng shí jié dú zhān jīn
寂寞誰應吊空館,異鄉時節獨沾襟。
diàn juǎn liǎng chuáng qín sè qiū, zàn píng qián jì nài xiāng yóu
簟卷兩床琴瑟秋,暫憑前計奈相尤。
chén piāo mǎ yǐ gān péng zhuǎn, jiǔ yì jiāng biān yǒu mèng liú
塵飄馬尾甘蓬轉,酒憶江邊有夢留。
suí dì jiù cí suī jì mò, chǔ fēi qīng chàng yì fēng liú
隋帝舊祠雖寂寞,楚妃清唱亦風流。
kě lián bié hèn wú rén jiàn, dú bèi cán yáng xià sì lóu
可憐別恨無人見,獨背殘陽下寺樓。