xiān rén shēn zhuó zǐ qǐ qiú, zuó zhě lái zì nán líng zhōu
仙人身著紫綺裘,昨者來自南陵州。
nán líng zhī shān gāo bǎi chǐ, zhōng yǒu dié zhàng zhī wēi lóu
南陵之山高百尺,中有疊嶂之危樓。
yān guāng yǒng cuì dāng bì luò, shí pù fēi zhàng míng qīng qiū
煙光涌翠當碧落,石瀑飛嶂鳴清秋。
yǔ gōng xiè tiǎo zhāo bù qǐ, zhì jīn shān shuǐ lìng rén chóu
庾公謝朓招不起,至今山水令人愁。
piāo rán xì shēng hè, nán guò sān xiāng qù
飄然戲笙鶴,南過三湘去。
luò rì xià dòng tíng, cháng gē lǎn wū chǔ
落日下洞庭,長歌攬巫楚。
chǔ wáng tái xiè yǎo ǎi jiān, qīng niǎo fēi qù hé shí hái
楚王台榭杳靄間,青鳥飛去何時還。
sān shí liù tiān zhū líng dòng, qī shí èr fēng nán yuè shān
三十六天朱陵洞,七十二峰南嶽山。
juān juān lǜ luó shang, niǎo niǎo lín liú nǚ
娟娟綠蘿裳,裊裊臨流女。
shū hū rú piāo fēng, bái bō chóu rì mù
倏忽如飄風,白波愁日暮。
zhòng huá zhī qín bù fù gǔ, líng sè nián nián qì qiū yǔ
重華之琴不復鼓,靈瑟年年泣秋雨。
xiān rén zì shì liú hóu tú, kǒu sòng huáng shí xiāng chuán shū
仙人自是留侯徒,口誦黃石相傳書。
zuǒ àn jūn tiān zhī guǎng yuè, yòu jiē qí gōng zhī fēi chē
左按鈞天之廣樂,右接奇肱之飛車。
yú lóng xiān wǔ míng yuè xià, zuò shǐ qiān gǔ chéng xū yú
魚龍掀舞明月下,坐使千古成須臾。
wǒ sī xiān rén bì yún lǐ, zài bài yáng yán cán yǎng shì
我思仙人碧雲里,再拜揚言慚仰視。
yáo cǎo chūn xiāng shí dòng xiá, bái yú yè jìn tiān hé shuǐ
瑤草春香石洞霞,白榆夜浸天河水。
tiān hé shuǐ liú wú jìn shí, zhī nǚ qiū bìn yīng chéng sī
天河水流無盡時,織女秋鬢應成絲。
ruò guò fú sāng dìng xiāng dài, wǒ yù chéng chá fú dōng hǎi
若過扶桑定相待,我欲乘槎浮東海。