shí bā xué shì shuí bǐ fāng, zhēng rú hú liǎn dēng míng táng.
十八學士誰比方,爭如瑚璉登明堂。
lì běn dān qīng chǔ liàng zàn, zhì jīn yí shì yóu kūn huáng.
立本丹青褚亮贊,至今遺事猶焜煌。
yǒu suí zhī jì tiān rǎng chè, yīng xióng cǎo mèi jiē hóu wáng.
有隋之季天壤坼,英雄草昧皆侯王。
zhēn rén huī huò jìng qū yǔ, suì yǎn gān gē xīng wén zhāng.
真人揮霍靜區宇,遂偃干戈興文章。
tiān cè hóng kāi shèng rú yǎ, qún máo huì cuì jiē cái liáng.
天策弘開盛儒雅,群髦會萃皆才良。
zhàng fū féng shí néng zì jiàn, zhì móu yì shù jiē xióng zhǎng.
丈夫逢時能自見,智謀藝術皆雄長。
xī zāi jiā yóu yì wèi yuǎn, fēng liú yóu zì yán qí liáng.
惜哉嘉猷亦未遠,風流猶自沿齊梁。
wú dú chéng zhōu juǎn ā shī, jí shì ǎi ǎi rú fèng huáng.
吾讀成周《卷阿》詩,吉士藹藹如鳳凰。
néng yǐ liù diǎn zhì tài píng, yuǎn zhuī èr dì yì xià shāng.
能以六典致太平,遠追二帝軼夏商。
táng chū dé shì yí bǐ jī, hú wéi zhì zhì fēi chéng kāng.
唐初得士宜比跡,胡為致治非成康。
zhōng jiān qǐ wú hé fén tú, ǎn è shī mén jìng bù yáng.
中間豈無河汾徒,唵遏師門竟不揚。
xū jiē fáng dù yǐ rú cǐ, hé hèn xuē shēng xiān zǎo wáng.
吁嗟房杜已如此,何恨薛生先蚤亡。