dōng jìn jiāng shān chēng yǒng jiā, mò cí hóng pèi xiàng tiān yá. níng xián yè zuì sōng tíng yuè,
東晉江山稱永嘉,莫辭紅旆向天涯。凝弦夜醉松亭月,
xiē mǎ xiǎo xún xī sì huā. dì yǔ shàn chuān fēn shuǐ shí, jìng jiāng péng dǎo gòng yān xiá.
歇馬曉尋溪寺花。地與剡川分水石,境將蓬島共煙霞。
què chóu míng zhào zhēng fēi wǎn, bù dé qiū lái jiàn hǎi chá.
卻愁明詔徵非晚,不得秋來見海槎。