dōng mén sòng kè dào, chūn sè rú sǐ huī
東門送客道,春色如死灰。
yī kè shī yì xíng, shí kè yán sè dī
一客失意行,十客顏色低。
zhù zhě jì wú jiā, qù zhě yòu fēi guī
住者既無家,去者又非歸。
qióng chóu yī chéng jí, bǎi yào bù kě zhì
窮愁一成疾,百藥不可治。
zi xián wǒ qiě yú, mìng fēn bù hé qí
子賢我且愚,命分不合齊。
shuí kāi jiǎn zhì mén, rì rì tóng yóu qī
誰開蹇躓門,日日同游棲。
zi xíng hé suǒ zhī, qiē qiē shí yǔ yī
子行何所之,切切食與衣。
shuí néng mǎi rén yì, lìng zǐ wú hán jī
誰能買仁義,令子無寒飢。
yě tián bù shēng cǎo, sì xiàng shēng lù qí
野田不生草,四向生路岐。
shì rén shén shāng gǔ, zhōng rì xū dōng xī
士人甚商賈,終日須東西。
hóng yàn chūn běi qù, qiū fēng fù nán fēi
鴻雁春北去,秋風復南飛。
miǎn jūn xiàng qián lù, wú shī xiāng jiàn qī
勉君向前路,無失相見期。