míng jìng pò qīng tóng, jìn zhuǎn qiáng dōng
明鏡破青桐,近轉牆東。
lóu gāo rén jìng yǐng chóng chóng
樓高人靜影重重。
lù jiǎo xié fēi jīng què yǔ, xiāng zhuì hán kōng
露腳斜飛驚鵲語,香墜寒空。
jīn jǐng wàng diāo lán, fāng shù cōng cōng
金井望雕欄,芳樹璁璁。
bì tiān liáng luò shuǐ jīng gōng
碧天涼落水晶宮。
wèi wèn cháng é chóu jǐ xǔ, wú xiàn qiū fēng
為問嫦娥愁幾許,無限秋風。