dì líng zhí shì ráo fēng yǔ, shān guì lǎo yú yún yǔ jiān
地靈直是饒風雨,杉檜老於雲雨間。
zhǐ yà chuāng zhōng cháng jiàn hǎi, fāng zhī qì xià gèng duō shān
只訝窗中常見海,方知砌下更多山。
yuǎn quán shì qū yóu xū yǐn, yě guǒ zhī dī kě yào pān
遠泉勢曲猶須引,野果枝低可要攀。
ruò bǎ zhòng mén yù xuán jì, hé fáng shàn bì què wú guān
若把重門諭玄寂,何妨善閉卻無關。