qiàn chán sōng shí qiào, jiǎo jié yī liú qīng
嵌巉嵩石峭,皎潔伊流清。
lì wèi yuǎn fēng shì, jī zuò hán yù shēng
立為遠峰勢,激作寒玉聲。
jiā àn luó mì shù, miàn tān kāi xiǎo tíng
夾岸羅密樹,面灘開小亭。
hū yí yán zi lài, liú rù luò yáng chéng
忽疑嚴子瀨,流入洛陽城。
shì shí qún dòng xī, fēng jìng wēi yuè míng
是時群動息,風靜微月明。
gāo zhěn yè qiāo qiāo, mǎn ěr qiū líng líng
高枕夜悄悄,滿耳秋泠泠。
zhōng rì lín dà dào, hé rén zhī cǐ qíng
終日臨大道,何人知此情。
cǐ qíng gǒu zì qiè, yì bú yào rén tīng
此情苟自愜,亦不要人聽。