xiè jiā mén guǎn shì shān lín, bì shí qīng tái mǎn shù yīn
謝家門館似山林,碧石青苔滿樹陰。
rǔ què miǎn cháo huā xiàng jìng, míng jiū gǔ yì zhú yuán shēn
乳鵲眄巢花巷靜,鳴鳩鼓翼竹園深。
jié gāo zhuǎn shuǐ jiān tōng yào, fāng zhàng liú sēng gòng tīng qín
桔槔轉水兼通藥,方丈留僧共聽琴。
dú yǒu yě rén jī jù guàn, guò jūn shǐ dé yī cháng yín
獨有野人箕踞慣,過君始得一長吟。