miào chuī yáng yè dòng bēi jiā, hú mǎ yíng fēng qǐ hèn shē
妙吹楊葉動悲笳,胡馬迎風起恨賒。
ruò shì yàn mén hán yuè yè, cǐ shí yīng juǎn jǐn jīng shā
若是雁門寒月夜,此時應卷盡驚沙。
tiān shēng yī yì gèng wú lún, liáo liàng yōu yīn miào rù shén
天生一藝更無倫,寥亮幽音妙入神。
chuī xiàng bié lí pān zhé chù, dāng yīng hé yǒu duàn cháng rén
吹向別離攀折處,當應合有斷腸人。