dài xiàn xī nán xián zǐ guó, shǐ jūn zhāo dài wén zhāng bó. qì tūn yún mèng nà dōng pō, xīn zài jiāng hú qīng chì bì.
軑縣西南弦子國,使君昭代文章伯。氣吞雲夢納東坡,心在江湖輕赤壁。
yuè bō dàng yàng chūn shān sè, zhēng róng zhōu cǎo qiān qiān bì. zhèng píng sòng jiǎn xiá jū duō, zhàng jù xiāo yáo shén zì shì.
月波蕩漾春山色,崢嶸洲草芊芊碧。政平訟簡暇居多,杖屨逍遙神自適。
dào yǎn fēng guāng kàn rú huà, yǎn huà xī gàn jiù yóu zhě. gāo tíng chù lì huà bù rú, zuò xiào yún píng zì tiān xiě.
到眼風光看如畫,罨畫溪干舊遊者。高亭矗立畫不如,坐嘯雲屏自天寫。
shǐ jūn hào kè fēi chūn shēn, yī kuí yǐ zú wú yú rén. ó shī wǔ bǎi jǐn qīng jǐng, lì shǐ jiāng shān jǐng wù xīn.
使君好客非春申,一夔已足無餘人。哦詩五百盡清警,立使江山景物新。
jiāng shān jǐng wù gǔ lái yǒu, qián xián xiàng yǔ tiān cháng jiǔ. jìn lái bǎi cǎo jiàn mái mò, lài yǒu cǐ shī wèi yī pōu.
江山景物古來有,前賢相與天長久。近來百草漸埋沒,賴有此詩為一剖。
shǐ jūn hǎo shàn rén rú jǐ, qǐn bǎn jīn xiāng bō yuǎn ěr. liáng zhī hé dú cǐ má chéng, tiān xià xíng wén wèi shāng qǐ.
使君好善人如己,鋟板巾箱波遠邇。良知何獨此麻城,天下行聞為商起。
wǒ jū guān jìn chán háng wěi, qì wàng tíng gāo yī dài shuǐ. gāo táng xiǎng xiàng fù shén yóu, yóu kè yán shī shī xìn měi.
我拘官禁儃杭葦,跂望亭高衣帶水。高唐想像賦神遊,遊客言詩詩信美。
kōng shū cóng xué mù qīng fēng, dé jiàn yì shū rén jiàn tóng. jiě cháo bù yòng pān bīn lǎo, qí zài xiān shēng zhǐ gù zhōng.
空書從學穆清風,得見異書人見同。解嘲不用潘邠老,祇在先生指顧中。