dàn zw bì qióng cāng, míng méng zì yī fāng
霮zw蔽穹蒼,冥濛自一方。
dāng shí xiāo kù dú, suí chù yǒu qīng liáng
當時消酷毒,隨處有清涼。
zhe wù shēng suī bào, zī nóng rùn jí zhǎng
著物聲雖暴,滋農潤即長。
zhà hóng yíng jí diàn, wēi bái lù cán yáng
乍紅縈急電,微白露殘陽。
yīng dǎo yóu nán de, jīng xún shén bù fáng
應禱尤難得,經旬甚不妨。
yín tīng xuān zhú shù, lì jiàn zhǎng chí táng
吟聽喧竹樹,立見漲池塘。
zhòng lèi shēng xiū chū, qún fēng sè jǐn cáng
眾類聲休出,群峰色盡藏。
tuí tuó lái dòng hè, hàn màn rù xiāo xiāng
頹沱來洞壑,汗漫入瀟湘。
xià yè lí méng wàng, gāo qū hàn hàn guāng
下葉黎甿望,高袪旱暵光。
yōu zhāi piāo wò diàn, jí pǔ sǎ guī qiáng
幽齋飄臥簟,極浦灑歸檣。
xiǎn zài jiē cóng shī, huā shuāi yuàn rèn shāng
蘚在階從濕,花衰苑任傷。
xián sī jì shí lì, gē yǒng fā āi cháng
閒思濟時力,歌詠發哀腸。