guǎng líng hán shí tiān, wú wù fù wú yān
廣陵寒食天,無霧復無煙。
nuǎn rì níng huā liǔ, chūn fēng sàn guǎn xián
暖日凝花柳,春風散管弦。
yuán lín duō shì zhái, chē mǎ shǎo yú chuán
園林多是宅,車馬少於船。
mò huàn yóu rén zhù, yóu rén kùn bù mián
莫喚遊人住,遊人困不眠。
mǎn guō shì chūn guāng, jiē qú tǔ yì xiāng
滿郭是春光,街衢土亦香。
zhú fēng qīng lǚ xì, huā lù nì yī shang
竹風輕履舄,花露膩衣裳。
gǔ niǎo míng hái yàn, shān fū dào gèng kuáng
谷鳥鳴還艷,山夫到更狂。
kě lián yóu shǎng dì, yáng dì guó qīng wáng
可憐游賞地,煬帝國傾亡。
jiāng běi yān guāng lǐ, huái nán shèng shì duō
江北煙光里,淮南勝事多。
shì chán chí zhú rù, lín lǐ yàng chuán guò
市鄽持燭入,鄰里漾船過。
yǒu dì wéi zāi zhú, wú jiā bù yǎng é
有地惟栽竹,無家不養鵝。
chūn fēng dàng chéng guō, mǎn ěr shì shēng gē
春風盪城郭,滿耳是笙歌。