dōu yuán xiāng fǔ yǒu zōng xiōng, què kǒng fáng jūn zhèng lù xíng
都緣相府有宗兄,卻恐妨君正路行。
shí shàng cháng sōng zì sēn xiù, xuě zhōng gū yù gèng níng míng
石上長松自森秀,雪中孤玉更凝明。
xī líng xiǎo yuè zhōng qiū sè, běi gù jūn pí bàn yè shēng
西陵曉月中秋色,北固軍鼙半夜聲。
xìng yǒu qīng cái yǔ hóng bǐ, hé chóu gāo jié bù gōng qīng
幸有清才與洪筆,何愁高節不公卿。